Photo

Photo
3 tuổi

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009

nhà mới

suốt từ năm ngoái đến năm nay mình cứ nghe bố mẹ ra rả về việc xây nhà mới. hai người bàn bàn, tính tính, thuê cả người thiết kế, lên dự toán, xem ngày, coi hướng,... hoành tráng lắm.
mình không biết chiện của người lớn nhưng xem ra đất ở chỗ Nhà bè xa lắc xa lơ nào đó rất đẹp. nghe bố bảo ở đó đi xa tí nhưng mình hưởng cái không khí mát mẻ, bên cạnh nhà còn có nhà của ông một công an có cái sân và vườn rất to nên nhà mình có thể hưởng ké không khí trong lành ở bển, bên đó thoáng đãng không phải chen chúc như trong thành phố với 20m2 phòng trọ (chứa có lúc lên tới 7 người - kể cả mình). từ lúc biết bò mình đã thấy chật chội, nhưng lúc biết đi mới càng thấy chật hơn. bước 2 bước là đã thấy ra đến cửa, đã lại phải quay vào. dân nghèo, nhập cư khổ thiệt (mình nghe mẹ than thế) !!!

kế hoạch là tháng 6 vừa rồi sẽ xây và tháng 9 (là bữa nay nè) sẽ về nhà mới...

ai dè đùng một cái hai ổng bả thay đổi kế hoạch. thế là sẽ bán đất ở nhà bè, lấy tiền mua nhà chứ không xây nữa... bao nhiêu mong đợi được ở nhà đẹp, rộng tan thành mây khói

bùn gớm

nhưng cũng sắp được về nhà mới rồi. "cũ người ta, mới mình".
4 tháng rồi bố mẹ có hẳn một bộ sưu tầm sổ hồng, sổ đỏ dễ chừng đến 50 cái... 4 tháng rồi tốn vài triệu tiền điện thoại, vài triệu tiền xăng xe, vài triệu tiền bỏ làm đi xem nhà... (chắc là gian nan lắm)
4 tháng rồi không biết thứ 7, chủ nhật ra sao. vì hai ngày đó bố mẹ đi còn kinh hơn. tối mít mịt mịt mới về... về đến nhà là mở ra tính tính, toán toán... thấy mẹ cứ kêu đau đầu hoài.
tính chứ. không tính sao mua được.

mình không biết người ta thế nào chứ ở nhà mình thì thấy việc mua nhà ở sài gòn cứ như hái sao trên trời.
đụng đâu cũng tiền tỉ. tỉ nọ tỉ kia ấy nhưng nhà có ra sao đâu. nhà thì cấp 4, bé tí teo, trong hẻm ngoằn nghèo, cong queo, cà quẹo... mà cũng xa dữ dằn lắm. tận trên gò vấp, gò té gì đó.
bố mẹ thì nghèo, làm công ăn lương cho mấy ông tây mà mấy ông tây nhưng hưởng lương theo quốc tịch việt nam

nhưng dù sao bố mẹ cũng đã vượt qua "vạn trường tân thanh" và tìm được cái nhà có cái giá tương đối hợp với việc huy động của tiền của bố mẹ. 60% vay ngân hàng, 15% vay nội ngoại 5% vay bạn bè 5% vay xếp của bố còn lại 15% ổng bả tự có. trời, giỏi thấy ớn. mua cái nhà có vài chục ngàn usd (nói tiền đô cho sang) mà ổng bả có 15% phần hùn.. sợ lun...

nhưng ai cũng bảo, còn có chỗ để vay là hên, không vay được mới sợ kìa
thôi, con gái chúc bố mẹ có sức khỏe để còn cày trả nợ...

2 nhận xét:

  1. He he, người ta nói An cư lạc nghiệp mà cháu, vậy là tốt rồi, ngon hơn chú rồi, chú ở nhà lầu 3 từng đẹp mê hồn luôn, nhưng lại là ở ké, he he he...Chúc mừng con nhe...

    Trả lờiXóa
  2. chúc mừng Gia Hân có nhà mới nà :)

    Trả lờiXóa