Photo

Photo
3 tuổi

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2008

Entry for August 22, 2008 , Hế lô Katy.

Hôm nay con chào đời lúc 5h10, lẽ ra bố phải viết thật nhiều, ngay bây giờ. Nhưng bố đang bận túi bụi. Mẹ thì đang nằm phòng hồi sức, con thì đang nằm phòng nhi. Từ sáng đến giờ bố chỉ được phép gặp con có hai lần, tổng cộng không quá ...2 phút. Huhu. Bố đặt "cục gạch" tại đây để "lấy ngày" nhé, rồi bố sẽ viết tiếp. Giờ bố soạn đồ để đem vào bệnh viện cho con đây.
.................................

Giờ bố viết tiếp đây.

Bố sẽ không thể nào quên được những giây phút đầy hồi hộp và lo âu ấy. Năm giờ kém, mẹ con được đẩy vào căn phòng lạnh lẻo. Lúc ấy cứ như có ai đó đã lấy hết không khí trong người bố.

Bà nội, bà ngoại và bố thấp thỏm chờ đợi, hết chạy lên lầu lại chạy xuống lầu. Lúc ấy không ai biết được sẽ đón mẹ và con ở đâu mặc dù trước đó bác sĩ đã dặn dò kỹ lưỡng. Kim đồng hồ cứ nhích từng giây một...

5h12, cô y tá xướng tên mẹ lên, bà nội, bà ngoại và bố cùng bật dậy. Nhưng chỉ có bà nội và bố được vào gặp con. Lúc ấy có hai bé nằm cùng nhau nhưng bố nhận ra con ngay vì con giống bố như đúc. Bà nội tưởng cô y tá giao con lại cho người thân nên bế con lên. Ai dè cô y tá "giựt" con lại rồi chyển đến phòng nhi chờ cho đến khi mẹ tỉnh lại. Vậy là bố chỉ nhìn con được khoảng 1 phút.
......

Bố

Ngày con đến đất trời tươi mới.
Ngày tinh khôi bình minh hé môi cười
Cha mẹ đã bao ngày mong đợi
Con thương yêu cất tiếng khóc chào đời

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2008

ĐỢI

Mình hư quá, chẳng ngoan tí nào. Cả nhà trông ngóng và chuẩn bị tinh thần đón mình suốt từ ngày 6/8 nhưng hôm nay đã là 20/8.
Theo bác sĩ dự sinh thì mình sẽ ra ngày 18 hoặc 20 nhưng thông thường có thể mình sẽ ra sớm.
Bố mẹ kỳ vọng mình sẽ ra vào ngày 8/8, 18/8 hoặc 20/08. Theo bố mẹ thì đó là những ngày đẹp và dễ nhớ.
Chính vì thế nên suốt từ ngày đó đến nay mẹ cứ trông mong mình ra hoài. Bố thì tối tối năn nỉ con gái chui ra. Có hôm mẹ bảo hay mình mua thiếu cái thau tắm, thế là mưa gió bão bùng bố cũng đi bằng được siêu thị để mang về cho mình cái thau tắm và cái ghế tắm. Mẹ nghĩ ra đủ thứ thứ, nào là nôi, quần áo, vật dụng linh tinh, giường chiếu.... Mẹ cứ sợ mình thấy thiếu cái gì nên dỗi không thèm ra nên nhất định đi sắm sanh cho đủ.... Nhưng mình vẫn ở lì...

Bà nội vào suốt từ hôm mùng 6 cơ. Sợ mình ra sớm hơn dự kiến mà. Bà ngoại thì ngày nào cũng gọi điện, bà Năm, các cô trên công ty, các cô ở khu nhà mình,.... Ai ai cũng hỏi, ai ai cũng trông....

Hôm nay là ngày đẹp nhất, chỉ còn vài tiếng nữa là hết ngày nhưng mình vẫn còn một số việc quan trọng chưa làm xong nên chưa ra với bố mẹ được. Có lẽ đành làm bố mẹ buồn lòng lần này vậy. Mà mẹ cũng đang cảm, mẹ lừ đừ 3 ngày nay rồi. Nếu mình chui ra bây giờ thì mẹ sẽ rất mệt nên đợi thêm vài ngày nữa cho mẹ dứt cơn cảm mình ra cũng còn kịp mà vì thực ra mình được quyền trễ hẹn đến cả tuần ấy chứ.

Còn về ngày đẹp thì mình thấy cứ ngày nào gặp được bố mẹ đều là ngày đẹp nhất trong đời đối với mình rồi.