Photo

Photo
3 tuổi

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2009

Nếm mùi đời

Trước giờ bố mẹ cho mình đi chơi nhiều nơi lắm, nhưng chủ yếu giải quyết nhu cầu thăm viếng, ăn nhậu của bố mẹ chứ hổng phải cho mình. Khi thì thăm bà nội năm, khi thì thăm bác hai, khi thì đi sinh nhật, khi thì thăm bạn Lủng (nhưng thực chất là bố mẹ lủng với bố mẹ mình nhậu là chính chứ hai đứa chẳng được gì cả), khi thì đi lên công ty mẹ (chỉ vì giải quyết cái nhu cầu khoe con của mẹ)...
Nhưng hôm qua thì khác à nhen.
Mẹ cho mình đi chơi thiệt. Lần này chỉ có cho mình không thôi. Đi gần mà thú vị. Mẹ ẵm ra đầu hẻm, ghé vào cửa hàng (mà mình không biết gọi là gì) ở đó có rất nhiều thứ ngộ nghĩnh, một số cái mình biết như xe hơi, tàu hỏa còn một số cái lạ hoắc. Cô chủ cửa hàng đưa cho mẹ 5 đồng keng, mẹ ẵm mình đi một vòng lựa chọn, cuối cùng bỏ mình vào một con nhìn giống con cá nhưng rất to, mẹ bảo "con làm phi công lái máy bay nhé" (à, thì ra cái này gọi là máy bay, mình quên mất, mình đã được đi máy bay rồi nhưng chắc cái máy bay mình đi bự quá  nên mình chỉ nhìn thấy cái cầu thang). mẹ nhét đồng keng vào một cái khe... nhạc nổi lên, máy bay rùng rùng chuyển động, hết hồn (chỉ một tí đầu thôi), rồi rất êm ái máy bay nhồi mình lên lên xuống xuống.... đang cao hứng thì phực, máy bay chắc hết xiền (vì mỗi lần bố chở mình đi đâu chơi thì chỉ đi được 1 tí quanh sân rồi thể nào mẹ cũng ẵm mình xuống và nói... "hết xiền, hết xiền").
Mẹ ẵm mình ra, đi một vòng tìm kiếm, rồi cho mình ngồi vào một cái máy hình điện thoại,... cái này nhạc khác và cách nhúng cũng khác à nghe... thú ghe vậy đó. cũng chỉ được một tí teo thì dừng lại. chán thế. mẹ đưa mình sang đoàn tàu hỏa. cho mình ngồi vào, chưa gì lại ẵm ngược ra bảo "không được, cái này nguy hiểm, con còn nhỏ quá". trời. kỳ cục ghê, mình thấy có dây an toàn mà. mình kiên trì đợi mẹ lựa chọn. mẹ nói liên tục. giới thiệu liên tục. hướng dẫn liên tục cho mình từng món ... nhưng món nào mẹ cũng bảo "cái này chưa hợp với con".
sau một hồi kiên nhẫn chờ mẹ tìm kiếm, mình hy vọng mẹ sẽ cho mình đi thuyền buồm, hay đi phi thuyền, hay chí ít cũng được đi thêm cái gì đó nữa, thế mà mẹ đành đoạn rút tiền ra, trả cho cô chủ rồi phân minh với cô chủ mình bé quá chưa chơi được nhiều. ky bo là bản tính của mẹ mà. kể ra hơi mất hứng nhưng được bù lại một quả bóng bay nên mình cũng không "càm ràm" gì cả mà yên tâm cho mẹ bồng về.
thế cũng vui rồi.
từ bé đến giờ mình mới biết thế nào là đi thú nhúng.

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2009

Photo Album 2009-08-23




TUỔI

Ấy dza dza, vậy là từ nay mình được gọi là tuổi đàng hoàng rồi, không còn ai gọi là tháng tuổi nữa... oách thế...
Để đến được ngày hôm nay đĩnh đạc vỗ ngực khi mẹ nói "I am Katy" hoặc "I am 1 year old" là cả một quá trình vất vả..... Ngày nào mình cũng tất bật từ sáng đến tối, vận động não, vận động tay chân để bắt kịp với mức độ phát triển của một đứa trẻ.

Mình phải học cực kỳ nhiều thứ.... học nói, học đi, học hát, học vỗ tay, học đọc sách,...

Tất cả đều rất khó nhưng rất may mình đã vượt qua một cách xuất sắc và bữa nay làm được khá nhiều trò thú vị.

Khi mẹ hát "đưa tay ra nào" là mình biết ngay mẹ muốn mình nắm lấy cái tai để lắc lư cái đầu, khi mẹ mặc quần/áo cho mình là mình biết ngay phải đứng dựa vào mẹ và lần lượt đưa từng chân/tay vào ống quần/áo, khi mẹ hát "hai vây xinh xinh" là mình biết ngay mình phải nằm im để mẹ mặc bỉm, khi mẹ hỏi "Katy đâu" là mình phải vỗ ngay vào ngực để mẹ không buồn, khi mình thấy con mèo là mình lại muốn kêu meo meo, mẹ bảo hát là mình sẽ hát cho mẹ nghe bài Mamama quảng cáo sữa Enfa, mẹ bảo mình mở nhạc là mình biết mẹ muốn mình lên lấy con búp  bê của mình bấm vào bụng nó để nó hát, khi mẹ bảo mình đọc sách là mình phải lấy ngay quyển sách lên đọc lên A ... nói chung mình cũng biết được kha khá...

Nhưng mình còn phải cố gắng nhiều lắm. Bằng tuổi mình các bạn phải tập tự lấy muỗng đút ăn và tự cầm ly uống nước  nhưng hai việc này đối với mình tương đối khó vì thứ nhất mẹ không cho mình làm, thứ hai cái tay của mình không chịu nghe theo lời mình.....

Một tuổi, mình sẽ tạm biệt sữa số 2, một tuổi mình phải biết nghe lời mẹ, một tuổi mình phải biết giúp mẹ nhặt rau, một tuổi mình phải biết thu dọn đồ chơi khi chơi xong, một tuổi mình đi è phải biết kêu mẹ.... Làm bé một tuổi
quả vất vả  nhưng hãnh diện vì mình thấy mình lớn hẳn lên...

Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2009

Một tuổi

365 ngày tưởng sẽ rất lâu, mà lại rất nhanh, tướng sẽ rất dài mà lại rất ngắn. mới ngày nào mẹ vác cái bụng nặng nề đi qua đi lại nhắc nhở con chui ra, mới ngày nào mẹ trông ngày đầy tháng của con nhanh nhanh để mẹ được ra khỏi nhà, mới ngày nào con bé tí teo, nằm im re re, mới ngày nào con chỉ biết nhìn mẹ và cười cười, giãy dụa tay chân, đập đập hứng thú, mới ngày nào ...... vậy mà đã một năm.

con tròn một tuổi.

bao nhiêu sự kiện diễn ra với con với mẹ với gia đình bé bé của mình. con biết nhìn mẹ, biết cười, biết nắm tay,... mỗi một lần như thế hạnh phúc trong mẹ lại dâng trào.

nhớ hôm con biết thơm vào má mẹ... chao ôi mà sung sướng. lúc ấy con chỉ bắt chước như một con khỉ con khi mẹ kề vào hôn lên má con con cũng bắt chước há miệng cạp vào má mẹ nước miếng tùm lum... rồi con cười tít mắt.
nhớ hôm con biết lật, biết ngồi, biết bò, biết đứng rồi biết đi... cứ mỗi lần học món mới là con hì hục như con khỉ tâp làm   xiếc rồi khi đã thuần thục con chuyển ngay sang học trò mới... cứ như là con là một con bé cả thèm chóng chán
con nói cũng biết nhanh lắm nhé
7 tháng là nói cay cay khi mẹ vô ý lấy muỗng giằm ớt đút canh cho con (mẹ đúng là vụng về và đại sư ẩu)
8 tháng là gọi cô, cậu, chó, đi chơi, và khen ngon khi ăn cái gì đó mà con thích..
hôm nay nói nhiều hơn nhưng chỉ gọi mẹ là "em", cả biết biết hát ư ử cái gì đó nữa

con học mọi thứ thật nhanh và rất thông minh. ai cũng bảo con già hơn tuổi..... phải thế mà con rất bé. bao nhiêu năng lượng con giành hết cho việc tìm tòi khám phá nên con đã ko thể lớn được hay tại con lười ăn quá, biếng ngủ, và ít uống sữa...
hôm nay sinh nhật con ko lẽ mẹ lại kể tội con chứ con là nhiều tội lắm nhé......

nhưng lỗi phần lớn là do mẹ. con bé thế đã biết gì. mẹ bỏ con đi làm sớm quá. mới chỉ 3 tháng. đã vậy ngày nào cũng về muộn. mẹ ko thể tự tay nấu ăn cho con, ko thể tự tay đút cho con ăn, hôm nào hên lắm con dạy sớm thì tranh thủ được bữa sáng....cuộc sống tất bật với cơm áo gạo tiền đã cướp hết thời gian của mẹ giành cho con.....
con hiểu mẹ nhé

hôm nay sinh nhật con bố mẹ ko làm gì vì hôm 20 âm bố mẹ đã tổ chức thôi nôi cho con rồi...
hôm ấy mẹ rất hạnh phúc nhưng không viết gì cho con bởi vẫn thấy còn nợ con 10 ngày.... cho mãi đến hôm nay khi con đúng tròn một tuổi theo đúng nghĩa một tuổi....
mẹ viết vào đây vài dòng làm kỷ niệm cho con và cầu mong con gái mẹ mạnh khỏe, nhanh lớn, bình an, thông minh và đặc biệt sẽ biết yêu bố mẹ, cuộc sống thật nhiều. mẹ mong muốn con biết yêu bởi khi có tình yêu con sẽ là người tốt.... mẹ biết thế....

Mẹ yêu con.
"tiểu sư phụ thiếu lâm của mẹ"