Photo

Photo
3 tuổi

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008

Mọc răng

Tự dưng trong miệng mình nhô ra hai cái gì lộm cộm, ngồ ngộ. Hai tháng trước đâu có đâu ta. Kỳ thiệt!

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2008

Nội về quê.

Vậy là bà nội về quê được 2 ngày. Sáng sáng vào lúc 5h không còn ai ghé mặt vào nôi mình và gọi "Oh, ừ, con chó bi của bà..." chiều chiều vào lúc 5h không còn bà tắm cho mình và mình nhiều lúc ương bướng la tóang lên mỗi khi bà nội ẵm mình không đúng tư thế mìnnh yêu thích..
Bà nội mình hiền lắm và chịu khó nữa. Từ ngày mình còn nằm trong bụng mẹ là bà đã vào để chờ ngày mẹ sinh mình ra. Nội nói con so thường sinh sớm nên mới mùng 6 nội đã vào và mình bắt nội phải chờ đến gần 20 ngày mới chịu chui ra. sau bác sĩ thì người đầu tiên chào đón mình là bà nội và bố vì mẹ thì đã được người ta đưa đi vào phòng hậu phẫu, còn bà ngoại thì nhường bà nội vào vì mỗi suất chỉ được 1 người xem mặt, bố thì kiếm được cái vé của người khác. Khi thấy mình bà nội tưởng cô y tá trả mình lại liền vui mừng đưa tay ra đón, ai dè bị cô ấy giựt lại và đưa vào phòng nhi. Lúc ấy mình chưa thể nhìn rõ mặt bà nội nhưng nghe tiếng là mình biết ngay. Nội nói tiếng Quảng chân chất đặc sệt giọng người chân quê, người nội thì bé lắm, nội ốm đến mức chỉ được 37kg. Nhưng nội rất khỏe à nha. Một ngày của nội bắt đầu từ 5h sáng cho đến 10h đêm không nghỉ ngơi. Hết phục vụ mẹ lại phục vụ mình. Mình khóc thì nội dỗ vì nội không cho mẹ nói suốt tháng đầu tiên, nội sợ mẹ sau này bị mỏi hàm. Nội chăm mẹ kỹ đến mức nhiều lúc ganh tị mình khóc to lên để gây chú ý. Nội bê từng bát cơm, rót từng ly nước cho mẹ. Mẹ chỉ vệc ngồi trên giường ăn, ngủ và cho mình bú.
Tất tần tật từ đi chợ, nấu ăn, lau nhà, giặt quần áo, làm y tá, hơ hám cho mình, cho mẹ, tắm mẹ, tắm cho mình... một tay nội xử lý tất. Nhìn nội cứ đi lên đi xuống, chạy ra chạy vào mình thấy thương nội quá.
Hôm nội về nội khóc quá chừng, mẹ khóc, bà cô khóc nhưng mình thì cười nói cả ngày. Mình muốn nội yên tâm về, yên tâm là katy của nội đã lớn, rất ngoan và không quấy bố mẹ.

Ước gì 2 tháng nữa nội lại vào với mình...