Photo

Photo
3 tuổi

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2008

NÔN NÓNG

Thứ 3 mẹ đưa mình đi khám định kỳ nhưng lần này bác sĩ bắt mẹ phải đặt máy để xem xem mình làm gì trong đó. Cái máy đó khó chịu quá làm mình nín khe suốt 30 phút đồng hồ mà không đạp cái nào nên thỉnh thoảng cô y tá vào ấn thật mạnh vào bụng mẹ để kiểm tra cái gì đó nữa làm mình thấy sợ ghê.

Khi mẹ đưa kết quả cho bác sĩ xem bác sĩ bảo mình có khả năng chui ra sớm hơn vì mình có hiện tượng của đứa bé 36 tuần chứ không phải đúng 33 tuần như tuổi của mình. Hẳn là mẹ lo lắm. Mẹ sợ mình ra sớm quá sẽ không có đủ sức khỏe như các bạn khác và sẽ khó nuôi nữa. Mình thương mẹ quá nhưng chẳng biết làm sao.

Mình có nôn nóng đòi ra sớm đâu. Tại cái “bụng” của mẹ cứ đuổi mình ra ấy chứ. Người ta mỗi ngày gò lên chừng 5 cái là nhiều thế mà cái bụng của mẹ thì cứ 10 phút lại lên một cơn. Nó cứ muốn tống mình ra không à. Mình thì bé quá chẳng biết làm gì để giúp mẹ đỡ lo lắng. Bác sĩ cho mẹ đặt bớt để điều chỉnh cái bụng của mẹ.

Dạo này thấy mẹ đi đứng chậm chạp, mỗi lần đứng lên ngồi xuống thì thật là khó khăn và mẹ suốt ngày rên với bố đâu chỗ này, mỏi chỗ kia. Chắc mang mình nặng lắm.Từ bữa đi bác sĩ đến giờ mẹ không dám đi bơi vì sợ nhỡ có làm sao thì cả mình và mẹ phải khổ, mà tội nhất là mình ấy, mình mới chỉ được khoảng 2,2kg. Tất nhiên mình thấy mình cũng đủ lớn rồi và có thể ra ngoài với bố mẹ được rồi nhưng mình vẫn cứ muốn ở trong bụng mẹ cho đủ tháng đủ ngày. Như thế để mình giúp mẹ phần nào bớt phải lo lắng về mình. Mình thấy mẹ hay nằm mơ sinh ra mình là một đứa bé già dặn, kháu khỉnh, bụ bẫm và ngoan ơi là ngoan.

Để được như vậy 2 mẹ con mình sẽ cùng nhau cố gắng đợi ngày 18/08/2008.
Chỉ còn 45 ngày nữa thôi mình sẽ gặp bố mẹ mình. Vui quá…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét